1
古诗送李端卢纶带拼音版
sòng lǐ duān
送李端
lú lún
卢纶
gù guān shuāi cǎo biàn , lí bié zì kān bēi 。
故关衰草遍,离别自堪悲。
lù chū hán yún wài , rén guī mù xuě shí 。
路出寒云外,人归暮雪时。
shǎo gū wéi kè zǎo , duō nán shí jūn chí 。
少孤为客早,多难识君迟。
yǎn lèi kōng xiāng xiàng , fēng chén hé chǔ qī 。
掩泪空相向,风尘何处期。
2
古诗送李端卢纶翻译
故乡遍地都是衰败的枯草,咱们分别了多么叫人伤悲!你踏上去路远在寒云之外,送你归来正遇上暮雪纷飞。少年丧亲过早地漂泊异土,多难时相交怅恨识君太迟。空朝你去的方向掩面而泣,世事纷繁再相见不知何时。
查看全文